Nguyên Đỗ

Hồi Tưởng

Đi chậm rãi con đường xưa ngập nắng
Lòng lâng lâng hồi tưởng phút bên nhau
Lúc chia tay ngày đó dưới đèn màu
Từng giọt lên rưng rưng trên đôi mắt
 
Em lên xe, lòng anh đau quặn thắt
Đường về thôn, sầu day dứt không ngưng
Em đi rồi, quá khứ bỏ sau lưng
Kỷ niệm cũ tưởng dần phai từng bữa
 
Anh khắc khỏai nhớ nhung hòai thêm nữa
Nguyện lòng chờ mặc thế cuộc đi qua
Anh gắng tin lòng chung thủy đậm đà
Tình thành thật sớm đươm hoa kết trái
 
Mỗi ngày qua, mỗi ngày dài trống trải
Cánh thư tình không khỏa lấp nguôi ngoai
Những cánh thư không thể nối đọan dài
Để trái tim tìm về nhau thân thuộc
 
Mỗi cánh thư chỉ như là liều thuốc
Tạm cầm đau một chốc lát mà thôi
Đọc thư nhau hồn mãi thấy bồi hồi
Nhưng bù lấp nhớ nhung nào có nổi
 
Anh vẫn nhớ con đường tình mỗi tối
Mỗi mùa trăng, sân đập lúa, ven đê
Những hòang hôn mong đợi bóng em về
Ngang qua ngõ tim dập dồn rạng rỡ 
  
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 13.5.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hồi Tưởng"